Nguyên lý của Kashrus (chế độ kiêng ăn theo luật chế biến Do Thái) được bắt nguồn từ Ngũ Kinh (Kinh thánh). Ở thời kì sau kinh thánh, những Rabbi đã thảo ra cách tỉ mỉ dựa trên những luật lệ này cùng với những lời giải thích, chi tiết, và có tổ chức. Những luật lệ này xác định những thức ăn nào được chấp nhận và thích hợp với Bộ Luật Do Thái.
Từ kosher là một sự phỏng theo của một từ trong tiếng Hê-bơ-rơ mang ý nghĩa là “phù hợp” hoặc “đúng”. Nó nói đến những thực phẩm đáp ứng được những yêu cầu về chế độ kiêng ăn của Luật Do Thái.
Thước đo cho kosher và non-kosher phụ thuộc vào hai tiêu chuẩn: nguồn gốc của những nguyên liệu và tình trạng của trang thiết bị sản xuất. Chứng nhận kosher, chính là sự đảm bảo rằng thức ăn đáp ứng được những yêu cầu về kosher, xoay quanh hai tiêu chuẩn này.
Một nhận thức sai thường gặp đó là kosher tương ứng với việc chúc phước trên thức ăn bởi một Rabbi (thầy dạy đạo). Điều này là sai. Mặc dù nghi thức của người Do Thái đòi hỏi sự đọc thuộc lời chúc phước của giáo trưởng để sử dụng thức ăn, nhưng không có lời chúc phước nào có thể làm cho thức ăn tự trở nên đúng tiêu chuẩn hay không đúng tiêu chuẩn.